Hoàn cảnh

Băng qua gian khổ níu giữ một mầm sống

Những cơn mưa tháng tám dội xuống hắt hiu, đám học trò tan tác, ủ ê, vài người tìm tới nhau ngao ngán. Nản thật, nản và buồn xiết bao, những công việc âm thầm giữa đời liên tiếp bị dội nước lạnh bởi tị hiềm, ganh ghét, thậm chí là rẻ rúng.


1. Ngày mưa của nản lòng, nhụt chí

Hơn hai năm trước

Những cơn mưa tháng tám dội xuống hắt hiu, đám học trò tan tác, ủ ê, vài người tìm tới nhau ngao ngán.

Nản thật, nản và buồn xiết bao, những công việc âm thầm giữa đời liên tiếp bị dội nước lạnh bởi tị hiềm, ganh ghét, thậm chí là rẻ rúng.

- thật là đáng tội nghiệp, đáng tội nghiệp ông ta, cái ông mà chúng nó cứ thi nhau gọi là cha Lãng Tử ấy mà.

Những lời đấy như lằn roi, như làn mưa lạnh ngắt quất vào ngang mày ngang mặt những người đang rất nhiệt tâm, tất cả chỉ còn là sự rã rời, có khi là uất ức. 

Người linh mục thì đã đi đâu đó xa lắm rất xa, những dở dang thì còn đó đăng đê, những cộng sự thì chả khác nào hai tông đồ xưa của Chúa tìm cách cuốn gói về làng Em-Mau trốn buồn, trốn tủi cho yên sự.

- Này các con sao thế, những cánh thư điện tử từ xa tít gửi về. Có mau thức dậy không, mau đi tiếp

- Đi gì nữa thưa thầy, tụi con như rắn cụt đầu, bị người ta chê cười, ra đường bị người ta nhìn như trẻ bỏ rơi, như đứa con hoang ghẻ lở.

- ồ nói con hoang ha mới nhớ, cái con bé lỡ mang thai con nói hôm nọ nó sao rồi.

Và một cách rất uyển chuyển, cha lãng tử từ rất xa đã dộng cổ các cộng sự nhỏ của mình dậy, đẩy chúng tôi đi tiếp.

2. Một mạng người, một tình yêu, một gia đình nhỏ được kiến tạo

À, một con nhỏ ham chơi ham vui, táp vô cùng một cậu trẻ tí ranh cũng ham vui và ham chơi như nó. Kết quả là con nhỏ có thai, nhà thằng nhỏ thì cũng đang hoạn nạn tả tơi, đâu có còn nhà mà chỉ là ở lại trong căn nhà đã bị mang đi cầm cố.

- À con bé đó ư, be bét lắm cha ơi, chỉ có bà mẹ thằng đó là có tâm thương người, chắc bọn nó phá…

- Thế mà các con có thể bình chân như vại thế hay sao, mau đứng lên đi. Mau dùng mọi khả năng Chúa ban, nếu cần quì xuống lạy lục bà mẹ thằng con trai, thí thá sao thì thí thá cho bà chấp nhận đứa dâu này, rồi cha tính tiếp!

Nghe cha lãng tử gắt, đám cộng sự của ngài cách xa tít tắp hoảng hồn, nhận ra cái vô tâm, lười biếng, chỉ biết than thở vô dụng của mình, họ lật đật tìm tới gia can nhà nọ.

- Tôi thì tôi thương nó, nó còn như đứa nít ranh, biết gì mà làm mẹ. Tôi bây giờ đã ngành ngãnh ôm thằng cu con đứa trai lớn ném lại cho tôi. Bảo nó giữ đứa bé này, thì nói thật là sẽ cơ cực lắm đây, các cô các chú không lạ gì cảnh nhà tôi, tôi chẳng cần che giấu. Nhận nó làm dâu thì không khó, chỉ là tủi cho nó thôi, tôi đang ngặt nghèo, không có nổi tiền cưới treo, nó sẽ phải chịu thiệt là phận gái cắp gói theo không tới nhà người, lại còn bầu bì như thế.

- Không có theo không đâu ạ, thủ tục pháp lý ta làm đàng hoàng. Một chén cơm thơm, một nén nhang thưa với tổ tiên, thì con bé hoàn toàn là dâu con hợp pháp. Chị sẽ có thêm một cháu nội nữa vui là nhường bao, có khó khăn nhưng nghe tiếng trẻ bi bô cũng là thêm phúc phận.

Vậy là một ngày trời mưa tạnh, mặt trời he hé những tia ban mai, có một con bé mặt búng ra sữa, mà cái bụng lùm lùm về nhà chồng, ngọng ngịu gọi người đàn bà luống tuổi là mẹ đầy bỡ ngỡ.

Em không hề biết, em đã trở thành đối tượng của chương trình chăm sóc : Nâng cánh tầm xuân, mọi sự có những người lớn thương em mà lo liệu.

Thi thoảng lại có cô ghé thăm, hỏi han cái thai đã nhiêu tuần, nhắc nhỏ em đi khám thai, khám ở đâu là phù hợp.

Cậu chồng trẻ của em cũng được tận tình hướng dẫn : đi sao những giấy tờ gì, công chứng giấy nào nộp giấy ra sao, để có một ngày khi cái bụng bà bầu trẻ to đùng, cũng là lúc hai đứa dắt tay nhau tới chính quyền ký vô tờ hôn thú !

Vậy là một ngày nọ, tại bệnh viên Trưng Vương, trong một phòng sản sạch sẽ tinh khôi, có tiếng oe oe của một trẻ thơ ra đời, nó khóc và kiêu hãnh ngó thẳng vào cuộc sống này. Nó không hề biết chuyến vượn cạn của bà mẹ nhí sinh ra nó lại được lo liệu tất cả bởi một linh mục đang ở rất xa xôi, và ông ấy tên là cha lãng tử.

- Nó khóc to lắm cha à, tên nó là Võ Thành Sáng được không cha, hi vọng thế hệ của nó mọi sự là sáng sủa.

- Không có gì tự nhiên mà có, theo dõi thằng bé cho cha. Nhà ấy sóng gió chưa dừng lại đâu, người linh mục cảnh tỉnh học trò đang hào hứng.

Và quả thật là như vậy, thoắt đó mà hai năm, hai năm đã xảy ra bao thăng trầm, nhưng mái ấm giữa đời không hề quên trách nhiệm theo giõi lo lắng cho cu Bin - tức bé Sáng.

Hiện tại cơn lốc đời đánh văng gia đnh khỏi căn nhà cũ, nhà bé rời về trọ khu Bà Điểm Hóc Môn. Mẹ của bé thì lăn lưng chạy về vỉa hè đường Nguyễn Sơn Tân Phú bán hột vịt lộn.

Gia đình nhỏ nhà bé Bin nhận quà từ Mái Ấm Giữa Đời

Còn khó khăn nhiều lắm song hãy cứ vui vì bé Bin đã hiện hữu giữa đời, nó không là mảnh thịt không hồn trong một ca nạo phá thai, một cái mầm sống đang vươn lên và một gia đình được hình thành dù nhiều sóng gió.

Chúng tôi mới gặp và trao đổi với mẹ của em, cha Lãng tử thông qua Mái ấm Giữa đời sẽ trợ vốn bán vịt lộn vỉa hè cho con gái mẹ của thằng cu, chúng tôi sẽ tới thị sát chiến trường và thăm lại thằng cu, kèm tí vốn cho mẹ nó mưu sinh. Cha nó giờ rất là chăm, làm công nhân ở khu công nghiệp bên Long An. Thế cũng đã là tạm ổn.

Dường như có ngọn lửa đang reo vui nơi Mái ấm Giữa Đời !

Tạ ơn Chúa đã quan phòng và xót thương những số phận ở trần gian này theo cách của Ngài!

Truyền thông Mái Ấm Giữa Đời

Có thể bạn quan tâm